“Một hôm mưa gió trở trời, Bỗng nhiên em thấy yêu đời hẳn lên.”
Cuộc đời này có bao lâu đâu mà hững hờ, đừng để những muộn phiền, bực dọc ở trong lòng, hãy cười thật tươi và tận hưởng nó. Những bài thơ yêu đời ý nghĩa sẽ giúp bạn có tinh thần phấn chấn, tươi vui và lạc quan hơn đấy, cùng đọc và cảm nhận bạn nhé!
1. Tổng hợp những bài thơ hay nhất về cuộc sống lạc quan yêu đời
Lạc quan là một đức tính tốt đẹp có thể giúp cuộc sống chúng ta được vui vẻ, thoải mái hơn. Thường xuyên đọc những bài thơ hay về cuộc sống lạc quan yêu đời là cách đơn giản nhất để bạn tự lấy lại tinh thần, tạo ra nhiều niềm vui, tiếng cười trong cuộc sống.
1.1 Bài thơ Yêu đời
Rồi mình sẽ lại yêu Từ những điều nhỏ bé Mình sẽ lại vui vẻ Như chưa có chuyện gì Dẫu đã từng chia ly Mình cũng chẳng sợ hãi Vì tình yêu sẽ mãi Khiến người ta hết mình Rồi bình minh sẽ lên Sau những ngày giông tố Chỉ cần mình mãi giữ Những ước nguyện trong veo.
(Tác giả: Hiên)
1.2 Đời người mấy lần vui?
Kiếp con người mỏng manh như là gió Sống trên đời có được mấy lần vui Sao phải đau mà không thể mỉm cười Gắng buông nỗi ngậm ngùi nơi quá khứ
Nếu có thể sao ta không làm thử Để tâm hồn khắc hai chữ bình an Cho đôi chân bước thanh thản nhẹ nhàng Dù hướng đời có muôn ngàn đá sỏi
Biết nhận sai khi trót gây lầm lỗi Người ghét ta cũng chớ vội oán hờn Đừng để mình xem nặng nhẹ thiệt hơn Thì lệ sẽ chẳng ướt sờn vai áo
Phải mạnh mẽ đương đầu cùng giông bão Sống chỉ cần chốn nương náu mà thôi Được cơm no áo ấm cũng vui rồi Bởi dòng đời còn lắm người cơ nhỡ
Chốn dương gian chẳng qua là tạm bợ Tiệc tàn rồi cũng trở lại hư vô Hãy giữ gìn trân trọng mến thương nhau Vì thời gian chẳng thể nào quay lại.
(Tác giả: Tùng Trần)
1.3 Yêu đời 1
Cảm ơn đời đã cho ta tất cả Từ yêu thương đến vất vả buồn vui Cùng bao nhiêu cay đắng và ngọt bùi Cho ta lớn trong niềm vui hy vọng.
Cảm ơn đời đã xây thành đào móng Để cho ta dựng hình bóng tương lai Dẫu mai sau có thay đổi hình hài Đời vẫn đẹp ta miệt mài yêu nó.
(Tác giả: Hoan Hai - 15/09/2018)
1.4 Yêu đời 2
Trăng ngà nhẹ sáng cả vườn mơ Tuyệt mĩ vòm cao chớ hững hờ Cảnh vật yên bình sao nỡ bỏ Thơ tình xán lạn lẽ nào ngơ?
Khơi vài ý đẹp say lòng nhớ Thả mấy vần hay khiến dạ chờ Cuộc sống tinh thần hòa khí thở Trong lành mát dịu khó mà lơ.
(Tác giả: Hoàng hôn)
1.5 Yêu đời thơ
Vào trang xướng họa bởi yêu đời Đắm mộng theo cùng chẳng dễ lơi Thuở ấy mơ màng chưa rõ việc Giờ đây thổn thức đã êm lời.
Ai ngồi đó, đôi dòng suy nghĩ Viết gì đây, mộng mị xa vời Viết cho tri kỷ, cho đời Cảnh buồn cứ mãi buông lơi chi hoài.
Cho ta được nguôi ngoai sầu khổ Thuở thiếu thời lá đổ không hay Bon chen chi mãi sầu cay Trong xanh tuyệt hảo tháng ngày thơ ngây.
Tôi đã chán vơi đầy tấp nập Kẻ vì tiền vùi lấp lương tâm Dẫm đạp, huynh đệ, tình thâm Thơ thôi cũng đủ rằng tâm yêu đời.
(Tác giả: Hồng Dương)
1.7 Ta cứ cười
Trong nhân thế chỉ đôi lần ta khóc Khi chào đời khó nhọc mẹ khai sinh Lúc song thân tạ thế khuất ánh nhìn Rồi sẽ sống vì mình mà nở nụ.
Cười chua chát dù tim nhàu héo rũ Cho vui lòng bạn hữu với anh em Cười mỉm chi trước kỳ thị pha dèm Ngẩng cao đầu mặc ai xem chướng mắt.
Cười khoan dung với những người không thật Sống hai lòng ngoài mặt giả nghĩa nhân Cười thứ tha cho những kẻ bất phân Trộn gia vị mấy lần thêm mắm muối.
Cười cay đắng cho chợ đời nữa buổi Nhiều sắc màu đá cuội lẫn vàng thau Cười hả hê cho cuộc sống lao đao Đem thật giả nặn nhàu sai đen trắng.
Cười chê chán lòng hờn ghen oán hận Trước nhu mì sau vạch sẵn mưu mô Giấu giận hờn sau làn nước mắt khô Ta vẫn cứ trầm trồ cười nghiêng ngả.
(Tác giả: Nguyễn Hưng)
1.8 Quên lãng
Hãy rũ bỏ những ngày đau khổ Đến tương lai rạng rỡ nụ cười Bình minh tỏa sáng muôn nơi Sống sao cho thỏa ơn trời ban cho.
Khi vấp ngã đừng lo bạn nhé Hãy đứng lên bạn sẽ kiên cường Nhìn về phía trước yêu thương Mênh mông rộng lớn con đường mở ra.
Nếu đã trót sa đà lầm lỗi Hãy sửa sai khi chuyện vẫn còn Bỏ qua không tính thiệt hơn Lương tâm thanh thản cô đơn đẩy lùi.
Xin đừng khóc vì sai lầm nữa Một ngày gần cánh cửa rạng ngời Kinh nghiệm ta có trong đời Những ngày kế tiếp đẹp tươi muôn phần.
Quên quá khứ làm thân hiện tại Bao niềm vui sao phải đau buồn Nước kia đâu có cạn nguồ Đời người ta hãy luôn luôn mỉm cười.
(Tác giả: Thanh Hiếu)
1.9 Giản đơn
Nếu có thể đừng than chi số phận Gạt nỗi buồn vướng bận gió cuốn đi Đời ngắn lắm yêu thương còn chưa đủ Sao bận lòng cho những phút sân si.
Nếu có thể hãy thả lòng mình nhé Sống vị tha mạnh mẽ giữa cuộc đời Bởi vẫn biết cho đi là còn mãi Tự bằng lòng tâm sẽ được thảnh thơi.
Nếu có thể thả hồn nương theo gió Biết bỏ buông mình sẽ có thật nhiều Những niềm vui hạnh phúc dù bé nhỏ Cuộc đời này thanh thản biết bao nhiêu?
Nếu có thể giữ cho mình những phút Khẽ khàng trôi không chút ầm ào Giữa chợ đời lặng ru bình yên ngủ Thả muộn phiền theo cánh gió lao xao.
(Tác giả: An Nhiên)
1.10 Thơ tự sự
Dù đục dù trong, con sông vẫn chảy Dù cao dù thấp, cây lá vẫn xanh Dù người phàm tục hay kẻ tu hành Vẫn phải sống từ những điều rất nhỏ Ta hay chê rằng cuộc đời méo mó Sao ta không tròn ngay tự trong tâm Đất ấp ôm cho mọi hạt nảy mầm Những chồi non tự vươn lên tìm ánh sáng Nếu tất cả đường đời đều trơn láng Chắc gì ta đã nhận ra ta Ai trong đời cũng có thể tiến xa Nếu có khả năng tự mình đứng dậy Hạnh phúc cũng như bầu trời này vậy! Đâu chỉ dành cho một riêng ai.
(Tác giả: Nguyễn Quang Vũ)
1.11 Lạc Quan
Vườn cười bằng bướm, hót bằng chim; Dưới nhánh, không còn một chút đêm : Những tiếng tung hô bằng ánh sáng Ca đời hưng phục trẻ trung thêm. Gió qua, như một khách thừa lương, Lay nắng trên mình lá loáng sương. Hoa cúc dường như thôi ẩn dật. Hoa hồng có vẻ bận soi gương. Vàng tươi, thược dược cánh hơi xòa; Ửng dạng, phù dung nghiêng mặt hoa; Nhánh vút làm cho bông huệ ngợp. Lòng trinh giữ lại nửa bông trà. Hình eo, dáng lả, sắc xinh xinh Phơi phới cùng nhau thở thái bình Của nỗi yêu trùm không giới hạn Dịu dàng tỏa xuống tự trời xanh. Hạnh phúc vờn trong buổi sớm mai, Vừa tầm với bắt của tay người; Ái tình đem máu lên hoa diện: -Thi sĩ đi đâu cũng thấy cười.
(Tác giả: Xuân Diệu)
1.12 Bình yên
Thời khắc đang đi nhịp thái bình Dịu dàng gió nhạt thổi mây xanh Hàng cây mở ngọn kêu chim đến Hạnh phúc xem như chuyện đã đành
Lẩn cụm hoa trời rơi dáng bướm Nỡ chen hoa lá tiếng vành khuyên Ngoài đường buổi sáng thơm hương mới Thú sống thơm mùi cỏ mới lên
Kia treo trái mộng trĩu cây đời Ngang với tầm tay ngắn của người Nhưng múa vu vơ tay đã mỏi Ê chề đời thoảng vị cơm ôi…